Bầu trời cuối thu vùng Normandie cao vút, lãng đãng những vệt mây trắng mỏng. Những triền đồi thấp vàng úa trải dài mãi chân trời. Chút nắng cuối thu lấp lánh mặt nước sông Seine, thêm chút sinh động cho một chiều thứ Bảy vùng quê.
Mình đang trên tàu đi đến Le Havre chơi - chuyến đi chơi cuối tuần đầu tiên sau khi đặt chân tới đất Pháp. Một cuối tuần thư giãn sau tuần đầu tiên không bận bịu nhưng nhiều căng thẳng lúc mới đầu. Kể ra, một mình mình xoay xở như vậy cũng có thể coi là tạm ổn.
Ở đây, phần lớn là những thung lũng thấp, những cánh đồng ngút ngàn tận chân trời, thi thoảng là một thị trấn nhỏ nhỏ cổ kính. Mọi thứ đều như trong một bức tranh nào đó. Đẹp đến nao lòng. Mình vẫn chưa quen với nhịp sống ở đây. Mọi thứ đều êm êm bình lặng. Lâu lắm rồi, mình mới lại nghe tiếng nước chảy róc rách chảy trong con mương trong xanh dưới hàng cây cổ thụ. Cũng lâu rồi mình mới lại được nghe tiếng chim hót mỗi sáng, tiếng bồ câu gù trên những mái nhà. Và ở đây, mình có thể phóng tầm mắt bao la tận hưởng những chân trời tít tắp, thoả trí tưởng tưởng lang thang trên những cánh đồng.