Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

Viết trên một chuyến đi xa

Chuyến đi đã được dự định và mong chờ từ rất lâu. Đó là từ những tháng ngày mới bước chân vào trường đại học, quyết định học tiếng Pháp, những tháng ngày lẽo đẽo đi học đi thi, rồi bảo vệ khoá luận tiếng Pháp. Không biết bao nhiêu mồ hôi đã rơi, và bao nhiêu lần mệt mỏi muốn từ bỏ, và cũng biết bao ước mơ ngày một lớn dần.
Ngày vào trường y, hạ 2 mục tiêu lớn: phải đỗ Nội trú và đi Pháp. Đầu năm chia việc: năm nay bố lo xây nhà, con lo bảo vệ xong Thạc sĩ và đi Pháp. Cho đến giờ, có thể coi như các muc tiêu đều dần xong cả. Một năm đầy ắp những mục tiêu lớn được hoàn thành. Nhưng Tết này cũng sẽ là Tết đầu tiên không về nhà.
Hồ sơ cũng chuẩn bị cả năm. Công việc cũng sắp xếp dần. Nhưng mãi có khoảng trống mà mãi chả bao giờ sắp xếp được. Ngày bảo vệ xong, đầu óc giãn ra. Cứ tối đến về nhà ăn cơm rồi lăn ra ngủ. Ngày ngày đi làm yên ả như vậy. Đã nhiều lúc nghĩ hay cứ kệ đời, mình ở nhà với bố, với Chim.
Hôm nay, tạm biệt mọi người bước vào khu lên máy bay. Mọi người bật khóc, mình cũng khóc, chỉ là vội giâú đi rồi bước vội vào trong. Đến lúc đi, mình mới thấy chỗ trống mình để lại lớn đến thế nào. Và cũng thấy chỗ trống trong tim mình lớn thế nào.
Đã hoàn thành nhiều thứ, nhưng cũng bỏ lại bao thứ dang dở để đi. Hẹn 1 năm nữa trở về sẽ vẹn tròn nhiều thứ.
Hôm nay, hoa cẩm cù bừng nở.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét