Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Tình nguyện


Trưa tháng 8, nắng đốt ngoài sân
Một cảm xúc gì đó.
Hơi vội vã, lát sang trường
Yên ả và thanh thản, chỉ có nắng và yên ả

Tháng 8 rồi, chả mấy nữa sẽ lại vào năm mới. Tự nhiên hôm nay lại muốn viết blog, viết một cái j đó, đóng khung một cảm xúc nào đó
Tự nhiên suy nghĩ về Tình nguyện.
Tình nguyện, với mình là cái gì đó trẻ, nhiệt, và vô tư.
Hồi trước, cái hồi còn nhỏ, muốn lắm, ước mơ lắm về một ngày sẽ đi tình nguyện. Đầu năm nhất đi tuyển, đợi tới 8h, nhớ nhiều thứ, rồi đi về. Cuối năm nhất đi tuyển Tiếp sức mùa thi, vui. Một mùa hè có cái j đó đỡ khát. Đầu năm hai đi tuyển, vui buồn lẫn lộn, có vài chuyện nhỏ nhỏ. Một tháng tập huấn, vui có, nhưng thấy nhiều bất cập, tâm trạng không tốt chút nào. Một năm hoạt động, thấy nhiều thứ, vui một ít, buồn một ít. Tháng 4, thi cử, thành viên out, cười. Tháng 5, hay tháng 6 nhỉ? Đi TSMT nhé, cả Tiền trạm nữa?Cười, ôm hôm, và tự băn khoăn. Một mùa hè đã fix trước mà k có nửa tháng ấy!!! Ích kỷ một chút, đi!
Một cảm giác kỳ dị suốt cả năm. Cảm giác ấy bị phá nát trong đợt tiền trạm. Có gió. Một cái gì đó thay đổi. Nhiều thứ gắn bó hơn lên. Tình nguyện là thế. Nhưng không hẳn thoải mái, thấy nóng, thấy khát! Một buổi họp với 2 kỷ lục, có lẽ là đáng nhớ với tất cả những người tham gia. Nói như nói lời cuối cùng, mà có lẽ cuối thật. Một sự cầu chúc. 
Tiếp sức mùa thi. Mọi người "trở về". Có cái gì đó như đang sống dậy như một mạch nước mùa xuân. Nhưng thấy có cái khác. Ừ thì ngày mai có gió ngày mai thổi. Nhật ký.. Việc ở chốt, có một vài cái nhìn khác, về một vài người. Vui một chút. Thấy được, hoặc đã đánh thức được, điều cả năm không thấy. Cười mong ước.. Ngày cuối, một cái gì đó. Thẳng thắng cái điều đã không thẳng cả năm. Hơi muộn. Thoáng buồn. Nhật ký. Thác Bạc Suối Sao, không như cũ. Có cái gì đó.

Về nhà, còn tiếp. Quá mệt mỏi. Lửa???

Cũng chả biết từ lúc nào muốn đi Tình nguyện. Chị gái. Thầy Bắc. Những con người thực đầu tiên. Có cái gì đó thôi thúc, và muốn. Một ham muốn cho tuổi trẻ của mình. Muốn được cống hiến, được vui một niềm vui đầy lửa, đầy nhựa sống, hừng hực.
Một ý kiến: "Không hẳn khoác áo xanh lên người đi tới miền núi hay gì gì đó mới là tình nguyện. Tình nguyện đáng quý ở cái tinh thần và cái tâm. Ai đó bỏ bố mẹ, gia đình một mùa vụ vất vả để đi miền núi thì tôi không nghĩ là tình nguyện. Không có tình yêu thương với người ruột thịt thì chả có cái tình thương với người xa lạ được. Hoặc như những người chăm lo cho trẻ em trong trại trẻ, không áo xanh, không chứng nhận, đó vẫn là tình nguyện vậy!"
Một cách nhìn: "Ghét cái kiểu ta là người tốt, ta là kẻ ban ơn. Nhớ rằng không ai ngửa tay xin tình thương, và nếu muốn là cái gì đó trong mắt người khác, thì đừng biến những người, đặc biệt những người không may mắn bằng mình, thành công cụ tô điểm."
Một ý kiến: "Nắng nôi, vất vả thật. Nhưng em muốn ở ngoài đó. Hơi ít nhưng em nghĩ đó là lỗi hệ thống..."
........
Có cái gì đó là tình yêu, là mong muốn, nhưng cũng thấy hơi buồn và bất lực.
Cầu chúc! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét