Muốn viết mấy dòng về buổi trực đầu tiên sau Tết.
Lâu rồi, mấy năm sinh viên đi lâm sàng đều phải trực Tết. Sau này có lẽ cũng năm nào cũng trực Tết. Thế mà năm nay, Nội trú bé được ở nhà nghỉ tẹt gần 3 tuần không trực.
Buổi trực này công việc không quá nhiều. Có thời gian làm nhiều, học nhiều. Quan trọng nhất là trực cùng anh Thế Anh và anh Đạt- hai ông anh đều hiền và nhiệt tình dạy bảo nên học được nhiều điều mà khi trực cùng cao học không có được.
Điều đầu tiên phải nói là sau Tết nghỉ lâu ngu hết cả người. Chọc catheter đùi, đặt nội khí quản và thậm chí chọc khí máu cũng thất bại. Ngu người.
Học được mấy cái về đo NIF trên máy thở, siêu âm bệnh nhân Viêm tụy, vài thứ về máy lọc thận.
Cái to nhất học được là về hạ thân nhiệt, do đích thân anh Đạt dạy.
Xem một ca mở màng phổi, nhưng có vẻ quy trình ở đây không chuẩn như bên Việt Đức.
Nửa đêm lên phòng ký túc uống cà phê, rồi gõ giao ban như một Nội trú thực thụ.
Niềm vui nho nhỏ là tự chẩn đoán được nguyên nhân hiếm gặp một ca ngừng tuần hoàn, đó là HC Brugada.
Kể chuyện về ca này, một người quá đỏ:
Một nam thanh niên 39 tuổi, tối đang ngồi nói chuyện ở một đám ma thì ngừng tim, được người nhà mang đến viện cấp cứu. Cái may đầu tiên của cậu ta là cậu ta ngừng tim ở giữa một đám nhiều người, chứ không phải đang đắp chăn ngủ ở nhà. May nữa là cái đám ma đó lại nằm ngay cổng bệnh viện, nên khi vào viện vẫn là rung thất, sốc điện phá rung được ngay. May nữa là kíp trực đó, dù ở một viện huyện ở tận Hà Giang, lại đúng hôm có một bác sĩ mới học ở Bạch mai về, cấp cứu chuẩn chỉnh và biết đến vụ hạ thân nhiệt nên liên hệ ngay xuống. May tiếp nữa là cậu ta vào một tua không quá đông, lại được điều hành bởi một Nội trú nhanh nhẹn, nên hàng tá công việc được thực hiện rất bài bản. May tiếp nữa đó là nguyên nhân ngừng tuần hoàn được định hướng tìm ra sớm, ngay lúc mắc điện tim, bởi một cậu Nội trú mới đọc về Brugada buổi sáng, đó là mình (cũng vui vì góp tí tẹo vào câu chuyện kỳ lạ này). May nữa cho cậu là đêm đó đúng bác sĩ đang làm luận án về hạ thân nhiệt trực và đích thân làm hạ thân nhiệt cho cậu.
Ở một kịch bản khác, trong buổi tối định mệnh đó, cậu quyết định không đi đám ma mà ở nhà ngủ, thì có lẽ sáng hôm sau, 8 giờ sáng, vợ cậu mở chăn ra đã thấy cậu đột tử từ lúc nào, với vô vàn lý do tưởng tượng ám ảnh chị đến suốt đời.
Thế nhưng, 8 giờ sáng hôm sau, cậu đã trong trạng thái tốt nhất có thể: huyết động ổn định, không cần dùng vận mạch, toàn bộ các cơ quan quan trọng đang được bảo vệ bằng hạ thân nhiệt kiểm soát ở mức 33 độ C, và với một nguyên nhân gần như rõ ràng và chắc chắn, chiến lược điều trị lâu dài cho cậu đã được xác lập.
Mong chờ kết quả câu chuyện kỳ lạ này. Và cũng thấy giỏi tim mạch ở môi trường cấp cứu đúng là tuyệt vời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét