Tự nhiên mỉm cười nhớ lại "điều kỳ bí" thi thoảng vẫn nghĩ: dường như có bàn tay vô hình nào đưa đẩy mình đến ngồi ở cái ghế đá này, với cái ba lô như thế này, ở thời điểm này. Đó là Định mệnh.
Hẳn gã Định mệnh này là một kẻ thích đùa. Sáu năm trước, một tên khối A cày Lý thành thần, chỉ biết 1 nu 3,4 Angstrom trước khi thi 1 buổi tối tự nhiên đỗ rồi đi học Y. Ba năm trước, một tên nhát gái âm ỉ mãi cái tình cảm đầu đời yêu chả ra yêu nhớ chả ra nhớ, chả bao giờ có ý nghĩ thích đứa bạn "như con trai", tự nhiên tưng tửng rộn ràng và chả thể kiểm soát con tim của mình mà yêu cô bạn thân; sau một trò hẹn hò như đùa bỡn, chỉ vì mùa thu. Mùa hè này, một cậu sinh viên đi đâu ai cũng tin làm Ngoại, đột nhiên vừa bị đẩy, vừa lựa chọn theo Hồi sức cấp cứu-chuyên ngành lạ hoắc và chưa có tí cảm tình nào trong tim cậu.
Xòe bàn tay ra. Tại thời điểm đó, toàn những mối tình thứ hai. Hay thật!
Xòe bàn tay ra. Tại thời điểm đó, toàn những mối tình thứ hai. Hay thật!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét