Thi đến nơi nhưng vẫn cắm đầu đọc Phong thần.
Vài suy nghĩ thế này:
1. Để biện hộ cho một cuộc chiến, mấy ông "nhân vật chính" không có lý lẽ gì ngoài "mệnh trời". Các cuộc chiến chưa đánh đã biết quân Châu thắng vì nếu thua thì hoặc sẽ có tiên đến giúp, hoặc dùng mưu hèn kế bẩn gì đó, hoặc bí quá thì tự nhiên lại có vị phật nào từ Tây thiên sang thâu mất tướng địch.
2. Mấy ông phản diện, nhất là Thân Công Báo-một đệ tử Xiển giáo, và Ân Giao, Ân Hồng-2 con vua trụ đều là người trung nghĩa là sống có lý có tình. Họ chết vì không đủ mạnh chứ không phải đại ác hay trái luân thường đạo lý gì, khác hẳn với hình tượng độc ác ma quái trong phim hoạt hình hồi bé mình xem.
3. Mấy ông thời này đánh tay xem điềm rất giỏi, làm mình nổi hứng học Dịch.
4. Mục đích ban đầu của mình đọc Phong thần vì liên can truyện Tỷ Can, sau lại muốn đọc về thời đại này xem có dính gì đến thánh Gióng không, vì bọn Hùng việt sử quán nói quân Chu chính là quân thánh Gióng. Nghe cũng lắm điều hay ho nếu đào sâu. Mỗi tội chưa thấy ai giống thánh Gióng cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét