Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

Tới cô gái của tôi...

T chẳng biết t thích Tr k nữa, chỉ là thích thôi. Những tình cảm chưa bao giờ viết ra, kể cả giấy hay blog. Đây là lần đầu tiên, chả hiểu tại sao t viết. Có thể t sẽ vất đâu đó, có thể t sẽ lại cất đi như bao thứ khác. 
Hôm nay. Đêm mưa đông lạnh lạnh. Có gì đó xao xuyến. 
Vừa làm xong một ít đề cương, t tự nhiên nhớ, tự nhiên muốn ghi lạ gì đó.
Mùa Đông nữa lại đến, sinh nhật Tr nữa. Đã biết bao lần t muốn nói gì đó, tặng Tr gì đó, hoặc rủ Tr đi đâu chơi. Nhưng tất cả không.
Hôm qua t phát hiện ra một điều trớ trêu: Cái profile mình hay xem nhất trên Facebook lại chả có chút liens d'amitié nào, một bức ảnh cũng không. Ừ, cũng chả biết nữa, chắc là t hèn nhát. Cũng có thể là t cầu toàn. T chưa có gì cả. Tất cả chỉ là những hứa hẹn của tương lai.
T đọc "Búp sen xanh", bạn t bảo t đồng lõa với anh Ba về việc chia tay Út Huệ, vì t cũng thế. T không muốn người con gái mình thương yêu có một sự không chắc chắn nào hết, về một tương lai tốt đẹp mà t muốn cô ấy có. T chẳng anh hùng hay lãng mạn, cái kiểu trong "Tự do và ái tình". T chỉ muốn, và đang phấn đấu vì một tương lai trước mắt, nơi t mơ về một ngôi nhà nhỏ của yêu thương và tự do, có t, có Tr và những đứa nhỏ, bé Thảo Nguyên. Và rồi một ngày, t sẽ dẫn nó tới, và đặt bàn tay con vào bàn tay người đàn ông của cuộc đời con gái chúng ta. Thảo Nguyên, cô gái có đôi mắt của mẹ, đôi mắt mà cha con bé mãi nhớ từ thuở đầu tiên.
Ừ, nỗ lực! Nhưng đôi lúc đứng lại, im lặng, ngắm nhìn, quan tâm những việc Tr làm. T thấy thanh thản, như lúc xưa cùng Tr nhìn lên bầu trời xanh ở ban công đầy gió. Nhưng cũng có những lúc t lo lắng, lo sợ sự im lặng sẽ lấy mất Tr, mãi mãi, không dấu vết cho một tình cảm không được nói ra.
Nhưng t vẫn không nói, không đủ can đảm để nói.
Sẽ luôn nỗ lực, vì cái gì đó, vì ai đó luôn nhớ thương...

P/S: Muốn viết cái này, chả phải anh hùng gì cả, là muốn viết thôi:
"Tự do và ái tình
Vì những người tôi sống
Vì Tự do lồng lộng
Tôi xin hiến đời tôi
Vì Tự do muôn đời
Tôi hy sinh tình ái
[...]
Em ơi rất có thể,
Anh ngã  xuống chiến trường
đôi môi tươi đạn xé
chưa một lần được hôn

Nhưng không thể em ơi,
Anh không thể yêu em
hôn em bằng đôi môi
của một người nô lệ"
<>

5Décembre. Giữa đêm. Sau khi đọc "Những đứa con của Tự do", sau khi nhắn nhủ với con bạn về coup de foudre của nó.
Và giờ muốn nghe "Beautiful in white"..........
.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét