Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

Em...


Khi bài viết này up lên, có lẽ em đã đi xa khỏi cuộc đời tôi
Tôi mong là như vậy, vì có lẽ sẽ tốt hơn nếu em không còn trong tâm trí tôi nữa, và cuộc đời tôi sẽ mãi mãi không còn hình bóng của em…
Tôi đã mơ về em, một ước mơ cháy bỏng và ấp ủ
Tôi đã nung nấu bao ngày để được gặp em, nhưng..
Lần đầu tiên, em đã không đến. Em có biết rằng tôi đã thức cả đêm để chuẩn bị cho cuộc gặp ấy???
Tôi đã không nguôi hi vọng được gặp em
Em là mơ ước của đời tôi.
Lần thứ hai ra đi, một trong những lí do làm tôi cất bước chính là em.
Và em đã đến với tôi
Em có biết rằng tôi đã sung sướng biết bao khi gặp em
Và tôi đã tưởng như có được em
Nhưng…
Tôi đã nhầm
Tôi đã thử đến với em hết lần này lần khác
Nhưng em vẫn mênh mang mờ ảo
Và em đã mãi mãi tuột khỏi tay tôi
Tôi nhớ em và lòng day dứt vô cùng

Mỉm cười bước tiếp
Em đã ra đi, mãi mãi, mãi mãi
Tôi sẽ quên em và sẽ chẳng bao giờ gặp lại em trong suốt chặng đường đời phía trước…

Vĩnh biệt em…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét